Đạm nhiên không thuỷ đối tà huy,
Khúc đảo thương mang tiếp thuý vi.
Ba thượng mã tê khan trạo khứ,
Liễu biên nhân yết đãi thuyền quy.
Sổ tùng sa thảo quần âu tán,
Vạn khoảnh giang điền nhất lộ phi.
Thuỳ giải thừa chu tầm Phạm Lãi,
Ngũ hồ yên thuỷ độc vong ky.
利洲南渡
澹然空水對斜暉
曲島蒼茫接翠微
波上馬嘶看棹去
柳邊人歇待船歸
數叢沙草群鷗散
萬頃江田一鷺飛
誰解乘舟尋范蠡
五湖煙水獨忘機
Qua phía nam Lợi châu
(Dịch thơ: Nguyễn Minh)
Dòng sông vắng lặng chiều tà
Đảo xanh tiếp khói biếc là là bay
Sóng dồn ngựa hí chèo lay
Người bên gốc liễu nghỉ đây đợi đò
Đàn âu trong cỏ ven bờ
Ruộng đồng vạn thửa cánh cò xa đưa
Tưởng như Phạm Lãi thời xưa
Ngũ Hồ mây nước cho vừa lãng quên.
Ôn Đình Quân 溫庭筠 (812-870) vốn tên Kỳ 岐, tự Phi Khanh 飛卿, người Thái Nguyên đời Vãn Đường (nay thuộc tỉnh Sơn Tây), là cháu của tể tướng Ôn Ngạn Bác 溫彥博. Ông tinh thông âm nhạc, là một thi nhân tài tử mẫn tiệp, từ trẻ đã nổi danh thi từ nhưng thi không đỗ nên đi chu du đây đó. Từ của ông lời rất đẹp, phái Hoa gian liệt ông vào người đứng thứ nhất đời Đường. Tác phẩm của ông có Hán Nam chân cảo và Ác Lan tập, song đều tán lạc không còn.
Nguồn: Thi Viện



